15 thg 5, 2009

MỘT NGƯỜI BẠN

Mới nghe từ một người bạn nói bạn đã cưới. Đã lâu rồi không gặp bạn, chắc cũng đã gần 1 năm rồi nhưng cũng không bất ngờ vì tin đó. Lần gần đây nhất gặp bạn trong một hoàn cảnh bất ngờ, đang chơi game thì bạn gọi. Một số hoàn toàn lạ nhưng nhanh chóng nhận ra bạn khi bạn hỏi :"có biết ai đây không?". Dĩ nhiên là biết vì giọng nói của bạn rất đặc biệt nên không bao giờ quên.



Trời mưa rả rích, hai đứa chạy lang thang đi kiếm quá trà mà lâu rồi bạn không tới nên lạc lối. Cuối cùng thì cũng kiếm được nơi cần tới, khác hẳn không gian ngoài trời, quá trà nhỏ và ấm. Bạn vẫn vậy! Dịu dàng và niềm nở, trước bạn tôi không thể có một giây phút nào lắng xuống cho dù thời gian đó tôi có nhiều điều ưu tư. Lúc đó tôi cảm nhận thấy tích cách của bạn cũng như hương trà mà chúng tôi đang uống, một mùi hương dịu dàng thoang thoảng và ấm áp.

Nụ cười không bao giờ tắt trong cuộc nói chuyện. Bạn nói bạn đã đính hôn và có kể qua cho tôi về người yêu của bạn. Tôi thoáng thấy có một điều gì đó đang phân vân trong bạn nhưng rồi bạn lại lướt qua và trở lại với những câu chuyện đùa. Trong các câu chuyện cười bạn kể có nhiều lúc làm tôi cũng phải ngượng ngùng. Đó là điều tồi bất ngờ nhất về bạn, tôi chọc: " Sắp có chồng rồi nên dữ hen!" Thời gian cứ trôi, trà cứ càng cạn, những chiếc bánh nhỏ cứ nhâm nhi dần hết.

Hai đứa ra về, trời mưa bỗng nặng hạt không còn rả rích như khi nãy. Tôi đùa bạn câu chuyện về "áo mưa", anh bảo vệ cười, còn tôi bị mấy cài đấm và vai. Tôi chạy xe chầm chậm, còn mưa thì rơi mỗi lúc một nhanh hơn...