3 thg 1, 2013

TẢN MẠN 3 [Viết lâu lắm rồi khi chờ đón em]

Không biết đặt tiêu đề cho những gì săp viết là gì nên đành để là "Tản mạn 3". Mà đặt rồi mới thấy là hợp bởi vì đây là những khoảng khắc của những vòng xe, những phút trầm lặng với những dòng suy nghĩ hay khi chợt phát hiện ra mọi thứ đều ở đó nhưng hôm nay ta chợt nhận ra nét đẹp riêng của nó.

Hôm nay chờ người trên một con đường không nhỏ cũng không lớn nhưng khá dài của thành phố, con đường tấp nập người xe dưới hai hàng cây. Loại cây này đã làm ta ấn tượng thuở ta còn chân ướt chân ráo ở Sài Gòn, lần đầu tiên ta thấy một thứ cây gỗ thẳng tuột cao lớn như đâm lên để thoát khỏi những khối bê tông của con người. Và nó cũng có số phận như những cây xanh ở thành phố, có thể ai cũng thấy quen nhưng chẳng biết nổi nó tên gì. Ngay cả ta đã từng thấy tên của nó ở trong Dinh độc lập nhưng giờ đứng dưới tán nó cũng chẳng nhớ nổi. Cái mà người ta thấy được hoặc đọc được thay cho tên của nó chỉ là những con số đánh dấu mà chắc cũng chẳng mấy ai quan tâm.

Tự nhiên hôm nay ngồi đây dưới tán lá về đêm, ngước nhìn lên để thoát khỏi sự hỗn tạp, ánh đèn nhức mắt ta vô tình thấy được vẻ đẹp khác của thành phố, vẻ đẹp phía trên kia những tán cây. Ta chợt nhớ tới những hình ảnh trong Rise of the Planet of the Apes, một thế giới khác trên những tán cây thoát khỏi sự "thông minh", "thống trị" của loài người. Chính lúc này đây ta hiểu hình ảnh Caesar leo lên ngọn cây cao nhất nhìn về phía thành phố theo ý nghĩa khác mà ta đã hiểu. Ta thèm được như Caesar đứng trên tán cây lớn, nơi thực sự là nhà để nhếch mép hay nhíu mày khi nhìn xuống cuộc sống của con người. Ở trên đó hẳn sẽ thanh thoát lắm!