1 thg 12, 2013

TRỞ VỀ TRONG VÒNG TAY BA

Ba không thể quên được cái ngày cách đây hơn một năm, ngày mà ba đón con từ bệnh viện trở về. Quyết định đón con về cũng không phải là một quyết định dễ dàng khi tang mẹ đang trùm kín không khí gia đình. Bà nội thì còn trong trạng thái bấn loạn tinh thần, ba thì quá đau khổ và mệt mỏi sau những đêm thức trắng trong bệnh viện và trong tang mẹ. Nhưng khi nhìn con từ xa qua tấm kính của phòng NICU ba không thể cầm lòng, ba chỉ muốn đón con ngay tức khắc. Mấy cô điều dưỡng nói con ngoan lắm, ba cũng thấy được điều đó khi con nằm ngoan trong khi mấy bạn xong quanh đều khóc. Bước ra khỏi phòng NICU ba phải bước đi thật nhanh để che giấu hàng dòng nước mắt. Ba đã hỏi mẹ con một ngày nào đó phải nói với con như thế nào...

Mỗi ngày phải xếp hàng cả tiếng để chỉ được nhìn con trong giây lát. Những ngày đó với ba dài như thế kỷ, chỉ muốn nhắm mắt lại là tới ngày mai để được gặp con. Trước ngày đón con về, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè và cả những người chưa bao giờ quen ba đã có đủ sữa mẹ cho con trong vài ngày. Ngày đón con về, trên taxi chỉ có hai ba con, ba phải xoay xở thay tã khi con tè rồi dỗ khi con khóc đói. Khóc một chặp nhưng chưa được bú con đành nhét ngón cái vào mút, nhìn con ba lại chảy nước mắt. Chưa bao giờ ba thấy mình mít ướt tới vậy.

Đã hơn một năm rồi, cô bé ngày đó của giờ lớn hơn nhiều rồi, không làm cho ba khóc nữa. Biết tập đánh răng, biết tự xúc ăn mặc dù mỗi bữa ăn là phải thay vài bộ đồ. Biết bye bye chào ba khi ba đi làm, biết đòi ba và biết nhõng nhẽo với ba mỗi lần bệnh. Biết thơm bạn Khế mà nhất quyết không chịu thơm ba hay bà. Có mỗi một cái là chưa chịu biết đi, nhưng miệng thì bi ba bi bô thấy ghét như những khoảnh khắc này.

Cảm ơn những người bạn đã đứng cạnh ba lúc đó, giúp có thể sớm đón được con về — with Giovani Nhan, Lan Ngô, Vivian Luong, Nhat Tan Dinh, Thao Le, Lam Thi Thuy Ha and Tran Huu Tai.