Bài đăng

RA MẮT BỐ VỢ

Hình ảnh
Sáng nay mẹ vợ gọi điện nhắn hôm nay 3/3 là Tết Thanh Minh nhớ lên chùa thắp nhang cho mẹ Ủn. Mẹ Ủn sinh đúng rạng sáng Tết Thanh Minh cách đây 26 năm. Cũng vào Tết Thanh Minh cách đây 3 năm, sau khi cưới dẫn vợ về ngoại lại mặt ai cũng chê gầy quá nên bố vợ dẫn đi cắt thuốc Nam cho con rể bồi bổ. Trên đường chở bố vợ đi cắt thuốc, đoạn đến chỗ ngã ba hỏi bố vợ: - Rẽ bên nào bố? - Con rẽ đằng Đông! Đứng hình mất 3 giây, con rể mới ra mắt chưa bao lâu mà hỏi lại thì mất điểm quá chưa kể bố vợ có thể đang thử tài con rể. Im lặng cố động não suy nghĩ rồi nhìn lên mặt trời để định vị, khổ nỗi buổi trưa nên mặt trời đang đứng bóng nên chỉ còn cách phải tìm được hướng biển mới biết đâu là "đằng Đông". Manh mối duy nhất là con đường lớn đâm thẳng ra biển Sầm Sơn sẽ chỉ cho mình đâu là hướng Đông. Tiếp theo là phải lần mò lại trong não để liên kết con đường hiện tại với con đường đâm ra Sầm Sơn. Sau 2 giây xử lý mừng rỡ và tự tin rẽ phải. Từ đây khi qua ngã ba ngã tư ba Ủn xử lý

BẮT GIÓ

Nàng sốt, hồi chiều bà nội gọi về gấp nhưng máy ba lại hết pin. Bà nhờ người gọi vòng vòng, may đến lúc máy sạc pin thì nhận được cuộc gọi từ Lan Ngô. Chạy về xem sao, về đến nhà bà nói là sốt cao đang thấy lưng nàng dán tấm hạ sốt rồi bà nói đưa đi viện... Ba về gỡ ra rồi chơi với nàng, ẵm nàng ra hành lang để thoáng mát. Hai ba con chơi trò trốn gió, ẵm nàng nép vào tường giơ bàn tay ra tìm gió. Gió đang lùa qua hành lang nối hai toà nhà xuyên qua kẽ tay ba và nàng. Gió khó chịu quay lại nhìn hai kẻ làm phiền, ba và nàng thụt tay chạy ngược về phía cuối hàng lang. Gió đuổi theo khoảng trống phía sau hai ba con. Tới cuối hành lang ba bế nàng chạy vào nhà, rẽ gấp vào phòng ngủ rồi ngoặt vào phía sau cánh cửa. Nàng quay qua hỏi: - Làm gì vậy ba? Ba giơ ngón tay lên miệng ra hiệu "suỵt!". Gió vẫn đuổi theo mất đà thổi tung tấm rèm cửa sổ. Chỉ chờ có thế ba đóng sập cửa lại, bây giờ mới có thể giải thích cho nàng: - Mình vừa bắt gió đó! - Bắt gió làm gì ba? - Bắt gió chơi!

CHUYỆN NHẢM CỦA BA CON

"Cá vàng thấy bọ gậy nên đuổi theo rất nhanh". Đang nghe bài cá vàng nàng quay ra hỏi "bọ gậy là gì ba?" Bọ gậy là con của con muỗi, con muỗi chích con Ủn rồi con muỗi lấy máu nuôi trứng. Rồi con muỗi đẻ trứng vào bể nước, cái trứng nở thành con bọ gậy. Bạn cá vàng thấy bọ gậy nên đuổi theo há miệng ngoàm, măm măm. Cá vàng không ngoàm thì bọ gậy sẽ biến thành muỗi rồi bay ra khỏi mặt nước. Bay vo vo rồi tới chích chân con Ủn. Nàng gật gù tỏ vẻ hiểu "lại chích con Ủn hả?" Ừ lại chích con Ủn, xong dùng máu nuôi trứng rồi đẻ trứng vào nước. Cái trứng nở thành con bọ gậy. Bạn cá vàng thấy bọ gậy nên đuổi theo há miệng ngoàm, măm măm. Cá vàng không ngoàm thì bọ gậy sẽ biến thành muỗi rồi bay ra khỏi mặt nước. Bay vo vo rồi tới chích chân con Ủn. Con Ủn đập con muỗi cái bẹp, nhưng không trúng con muỗi. Con muỗi bay đi, ít máu quá nó chỉ đẻ được có hai cái trứng vào bể nước. Hai cái trứng nở thành hai con bọ gậy, cá vàng thấy đuổi theo há miệng ngoàm đớp

KHOẢNG TRỐNG SAU LƯNG

Hình ảnh
Bữa nay nàng có cái điệu giẫm chân nhõng nhẽo y chang mẹ nàng! Nhớ lại lần đầu chở nàng đi chơi, nàng ngồi sau xe cùng bà nội. Đột nhiên nàng vòng tay ôm hông ba. Bàn tay nhỏ bé của nàng đủ làm ba chết lặng. Có lẽ ba đã quen khoảng trống sau lưng đủ lâu để bủn rủn với bất kỳ vòng tay nào. Nhưng ba không ngờ đó lại là vòng tay của nàng. Nàng làm ba nhớ mẹ nàng, ba thấy lòng được sưởi ấm. Ba đặt tay lên tay nàng xoa nhẹ như muốn níu lại những ngày xưa cũ...

GÃ ĐIÊN VÀ KHÔ HOA DẠI

Từng có một gã điên chạy xe trên đường không kiềm chế được trước vẻ đẹp tiều tụy của những xác hoa dại bên đường. Gã này đúng là điên khi chỉ thấy vẻ đẹp của những xác khô hắt ra thứ ánh trắng bàng bạc dưới ánh nắng ban mai. Gã cố tình lơ đi những nàng mơn mởn đang vừa chớm nở. Có thể gã biết những nàng tươi tắn đó chẳng bao giờ dành cho gã. Nếu cỏ cây có cảm xúc thì chắc hẳn cũng phát ghen với cái cách gã nâng niu từng hoa khô như sợ nó chết đi lần nữa. Gã để lộ cái gương mặt hí hửng khi cúi xuống ngắt từng nhánh hoa dại. Gã đang tưởng tượng cảnh người nhận bó hoa này sẽ ngạc nhiên thú vị lắm đây. Gã cười thầm trong bụng gã mới có cảm xúc để làm những điều sến rện đến vậy. Từng hồi chuông điện thoại liên tục đổ trong tai gã, còn mắt gã thì nhìn vào bó hoa khô đang phơi mình cùng gã dưới cái nắng Sài Gòn tháng tư. Gã giấu đi sự hụt hẫng, cố giấu bớt cái điên của gã đi trước dòng người qua lại bằng cách thả bó hoa khô vào trong cái nón đang treo chỏng chơ. Hơn một tiếng đứng dưới cá

BA KỂ CON NGHE - Hành trình sữa mẹ 5/8

Hình ảnh
Mỗi chặng đường ba qua trên hành trình là những trải nghiệm và cảm xúc khác nhau. Hôm nay ba kể cho con câu chuyện về chữ "duyên". Khi ba đang thẫn thờ chạy qua hàng phượng ở một thị trấn nhỏ, ba chợt nhớ hè đã sang, rồi nhớ mẹ con. Ba tính quay lại để chụp một tấm hình, nhưng trong ba phân vân muốn giữ lại hình ảnh đó cho riêng mình nên không quay lại. Nếu quay lại ba sẽ không có cuộc gặp gỡ thú vị chiều nay. Đang có một chút tiếc nuối vì mình đã bỏ qua hình ảnh hàng phượng đổ mình theo triền dốc thì ba lướt qua một người phụ nữ mặc áo sao vàng, deo ba lô, đội nón và mặt quấn kín chiếc khăn bà ba để che cái nắng chiều đang hắt xuống mặt đường. Ba linh cảm đây là một người đi bộ xuyên Việt nên quyết định quay xe lại chào hỏi và xin chụp chung một tấm hình lưu niệm. Bởi không dễ gì gặp được người "điên" hơn ba thế này. Ba chạy lại gần và gọi "chị ơi", người phụ nữ hơi bất ngờ quay lại hỏi "gì vậy em?". Ba hỏi "chị đi bộ xuyên Việt hả"