Con sinh ra mất gần như tất cả, Chỉ còn ba và thương cảm của người đời. Lớn lên con hãy dành nước mắt, Cho những điều xứng đáng. Đừng phí phung cho thần tượng hay sùng bái cá nhân. Nước mắt kia rơi cho những điều giản dị, Cho đồng bào, cho dân tộc, cho những đời bất hạnh, Ba mỉn cười, con đã trưởng thành. 12.2012 Ba đã viết những dòng trên khi con chưa đầy tháng, khi thấy những bạn trẻ khóc ngất để chào đón thần tượng từ một nước lạ hoắc. Trong khi chẳng thấy khóc cho những đồng bào bỏ cả tính mạng và tài sản khi đụng phải tàu lạ trên chính vùng biển của cha ông. Có thể với các bạn đó đồng bào, dân tộc là những điều gì đó mơ hồ, lý thuyết sáo rỗng như những trang sách sử trong trường học. Nó không đủ để chạm tới cảm xúc của các bạn như thần tượng với đầy lấp lánh hào quang. Ba nghĩ mình không có trách nhiệm phán xét những điều đó, nhưng ba phải có trách nhiệm hướng con tránh xa những điều hời hợt đó. Và những dòng trên kia là những điều ba muốn nhắn nhủ cho con sau này. Nh...